Nguyên Thạch

Người Lính Già






Người lính già với chuỗi buồn dao bén
Cắt tâm tư, lòng nén thương đau...

Gửi quê hương những dòng lệ hận trào
Mong thế hệ nối chí nhau chống giặc.


Người lính già, tháng năm qua đau đáu
Ta già rồi, con cháu có tiến lên?
Góp sức thanh niên giữ đất nước vững bền
Hay cúi mặt, mặc bấp bênh nòi giống.

Người lính già trằn trọc suốt đêm thâu vô vọng
Đất nước tàn hoang bởi đảng cộng hoành hành
Đã nhiều đêm người lính già thức trọn năm canh
Ước được trẻ lại để tiếp nối những chuyến quân hành diệt giặc.

Tuổi trẻ ơi, đành sao quên nòi giống?
Sao không đứng lên chống bọn hung tàn?
Tuổi thanh xuân sao không tiến dọc xẻ ngang?
Lại cúi mặt trước hung tàn bạo ngược?

Người lính xưa, nối từng ngày niềm mơ ước
Quê hương hùng cường, đất nước Tự Do
Dân tộc này sớm thoát được một cơ chế xin cho
Vượt giông tố, đưa con đò về bến hẹn.

Người lính già với chuỗi buồn dao bén
Cắt tâm tư, lòng nén thương đau...
Gửi quê hương những dòng lệ hận trào
Mong thế hệ nối chí nhau chống giặc.

Người lính già nước mắt lưng tròng ngước nhìn phương Bắc
Giặc xâm lăng, giặc thắt gọng lưỡi bò
Khinh bọn tay sai, một lũ mặt mo
Cúi đầu qùy lạy xin được cho cai trị.

Thân lính già nhưng lòng vẫn đầy ý chí
Dân ta ơi, hãy trân quý núi sông
Chín mươi triệu con tim hãy chung ý chung lòng
Hãy vùng dậy giữ non sông bền vững.

Hãy ngẫng mặt nhìn đất nước ta ngời dáng đứng.

Nguyên Thạch

Được bạn: Ct.ly đưa lên
vào ngày: 7 tháng 12 năm 2020

Bình luận về Bài thơ "Người Lính Già"